NẾU ANH BIẾT

Sáng tác: Nguyệt Ánh
Trình bày: Nguyệt Ánh

Cổ Nhạc Nếu Anh Biết (Nguyệt Ánh)

[âm nhạc] Anh ơi nếu anh biết giờ em đang tù thì ở xứ người anh có buồn có đao xót không
[âm nhạc] anh Hay là anh vẫn điềm nhiên vui hưởng Thanh Bình qu dở dạy con thơ Quên mẹ già tóc
[âm nhạc] bạc đêm từng đêm trang thư chưa chở đầy
tâm sự thì mức đã nhát nhòa gi mắt tuồng sui lệ trên b mờ môi héo phù xót cho quê mẹ trong dòng tay sói làng hay xót thương cho thân phần khách
ma hồng chốn tù giam địa ngục của Dương Trần khóc cho ai đôi bàn T trối
chặt hay khóc cho mình đang chết giữa đề không cho ai trên bước đường Lưu Lạc hay khóc cho chồng Phiêu Bạc chốn
trời xa anh ơi anh có biết đâu Đôi Ta chỉ
cách xa nhau bằng một đại dương và một khoảng trời xanh ngác mà bên này đại dương là ngục tù
cổng sáng còn bên kia là dùng tự do là
hạnh phúc
a
Lnh bên kia bờ Đại Dương là mảnh đất có
anh và cuộc sống Thanh
Bình bên kia bờ Đại Dương là thiên đường
là chân lý Ui em đã thèm khác lâu rồi
chút hơi Hướm tự
do lú công thia giao cướp bốc dày dò lao
động tù giam nông trường ci
too Em thèm biết bao một cuộc sống thanh
bình không có hình thù không ngục tù lao

[âm nhạc]
hở chiều chiều chớp bể mưa nguồn cây bao
nhiêu laá dả em buồn bấy
nhiêu Dạ em buồn khi đêm về quảnh vânn
nghe tiếng Ái ca mà dòng lễ Giang hoòa
tiếng của ai ca gởi về quê hương theo
nửa bóng trăng
tà tiếng của ai ca sao như nỗi lòng em
Trúc cả em ở bên này buồn khổ lắm anh ơi
lao động Vinh hoang đói khác rã r dép
công Đào kinh tăng gia sà
em chẳng còn chi ngoài cuộc tình đã mất
ngoài mấy đứa con khờ già bà mẹ Mù Đuôi
[âm nhạc]
ngài anh lên tàu ra đi lánh nạn Em đâu
có linh cảm rằng lần chia tay này là lần
vĩnh biệt thiên thu lần cuối anh hôn con
trong khối sống MT mù lần cuối ôm em
trong vòng tay khép
chặt em đã thấy ly tan hiện đầy trong
đôi mắt trên gương mặt phong trần dầu
vải chiến
chinh Trời ơi Tào nhổ Neo dội Dạ băng
mình bỏ lại đám bót bèo lên đế trong
sương
lặng mẹ con em sống những ngài lêu hoảnh
bước khập khảnh lao đào trong tay giặt
dước vô
thần trong một buổi hoàng hôn có mưa
buồn
não
luộc dai gánh vai mang tay bồng tay bế
em đã đưa mẹ và con dạy ra bên xe đò về
tấng Mũi

Mau chờ một
đêm để ràng sáng lên
đường dượt trùng
Vương đi tìm bên thiên
đường ai có ngờ ghe chẳng kịp ra
khơi đã bị lũ người gomm kiếc tanh hôi
chung bắt con thơ
rồi con giết mẹ mùa đuôi
[âm nhạc]
em bị đài đỏa tội
tù ở trải cây dừa Minh hại xa xôi Ui tù
ngục giết
người Ối một đời Trầm
Luân đang con thơ biết bao giờ
gặp mẹ thân kêu sao cánh cửa nhục
[âm nhạc]
tù cha Lạc lng phương nào mẹ chốn đời đề
lao
Ui tù giám này dành cho người ta hay cho
loài cầm
thú sao cũng là xiền gông sao cũng là
củi sắc và bát cháo thay cơm sau một
ngày lê thê lao động
trong
rừng em đã thấy Hằng đêm những người
chết đi đôi mắt vẫn trở
trừ người thì chết vì những tràng đang
Pháo
khi cố vượt qua bức tường và những thước
kẹm Gay ngi thì cắt mạch máu trên tay
trong hầm tối lạnh lùng vì không thể tìm
ra một nguồn Hy
vòng còn người chết đi vì nhóc nhằn lao
động vì những ngọn rối da cài thịt mau
tuồn vòng
[âm nhạc]
Nếu anh biết giờ giờ em đang dậy chết
anh có hận thù có đau đớn không anh than
ôi mộng dược biế đã dỡ tan tành Em nhạc
nhn mang theo vào tụ ngốc có thương nhau
xin anh gìn vàng giữ Ngọc nuôi nấng hờn
câm về việc lú hung tàng
Em giờ có chết cũng cam nhân thương con
dải Họ hàng thân
nhân mai đây anh về diễn một phần trong
lòng đất lành em rưng rưng lệ trào
[âm nhạc]